Quan Sát Tự Nhiên Và Kinh Nghiệm Thực Tiễn
Từ xa xưa, cộng đồng dân cư ven biển Trung Quốc đã nhận thấy rằng các rạn hàu tự nhiên giúp bảo vệ bờ biển, giảm xói mòn và tăng độ bền cho các công trình ven nước. Khi xây dựng đê điều, bến cảng và cầu qua sông, họ quan sát thấy những khu vực có hàu phát triển tự nhiên thường ít bị hư hại hơn.
![]() |
![]() |
Ứng Dụng Trong Công Trình Cổ Đại
Việc sử dụng hàu trong kỹ thuật xây dựng thủy lợi có thể bắt nguồn từ thời Nhà Đường (618–907), khi người Trung Quốc xây dựng nhiều hệ thống đê điều và cầu qua sông. Đến thời Nhà Minh - Nhà Thanh (1368–1912), người dân ven biển đã tận dụng các rạn hàu để bảo vệ bến cảng, đê chắn sóng và có thể cả trụ cầu. Đây là một phương pháp tự nhiên, ít tốn kém nhưng mang lại hiệu quả cao.
Sau đó, vào năm 1058, học giả danh tiếng Thái Tương (Cai Xiang) đã đưa ra một ý tưởng mới cho việc xây cầu: nuôi trồng rạn hàu xung quanh các trụ móng. Phương pháp này không chỉ giúp gia cố trụ cầu mà còn tạo ra một hàng rào tự nhiên bền vững chống lại những đợt triều cường khắc nghiệt, giúp công trình chống chịu được bão lũ.

Gần một nghìn năm sau, các công ty kiến trúc ở New York đang ứng dụng hàu vào các dự án trị giá hàng triệu đô la như Living Breakwaters, nhằm đối phó với biến đổi khí hậu bằng cách giảm thiểu thiệt hại do lũ lụt, tận dụng hệ thống lọc nước tự nhiên và phục hồi hệ sinh thái biển. Phương pháp này có thể mang một cái tên mới là Oyster-tecture, nhưng về bản chất, nó chính là sự tái hiện phương pháp nuôi trồng rạn hàu của Thái Tương từ hàng thiên niên kỷ trước.
Hàu không chỉ giúp bảo vệ trụ cầu mà còn đóng vai trò quan trọng trong kiến trúc dưới nước. Kiến trúc sư Kate Orff ở New York đã đặt ra thuật ngữ “Oyster-tecture” để mô tả việc sử dụng các rạn hàu trong xây dựng. Tuy nhiên, ở Trung Quốc, hoạt động này có thể đã xuất hiện từ năm 1059. Một ví dụ điển hình là Cầu Lạc Dương ở Tuyền Châu, Phúc Kiến, được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới.
Vị trí của Cầu Lạc Dương—nơi có gió mạnh và mực nước thay đổi—đòi hỏi phải có những cải tiến trong kỹ thuật xây dựng. Ban đầu, một chiếc phà được sử dụng để kết nối hai bờ, nhưng do điều kiện không đảm bảo, nhiều tai nạn đã xảy ra. Sau đó, một cây cầu phao được xây dựng với các trụ đá ở hai đầu, nối bằng các tấm ván gỗ nổi. Tuy nhiên, giải pháp này cũng thường xuyên bị phá hủy bởi dòng nước xiết. Cuối cùng, việc tận dụng hàu để gia cố trụ cầu đã giúp công trình đứng vững qua nhiều thế kỷ.
Hàu có khả năng bám vào các bề mặt cứng như đá, bê tông, gỗ và kim loại. Khi bám vào trụ cầu, chúng phát triển thành các rạn hàu dày đặc, tạo nên một lớp vỏ cứng giúp bảo vệ bề mặt khỏi:

Ngày nay, khoa học đã chứng minh những lợi ích của hàu trong việc bảo vệ công trình ven biển và trụ cầu. Một số ưu điểm nổi bật của việc sử dụng hàu bao gồm:

Việc sử dụng hàu để bảo vệ trụ cầu là một minh chứng cho sự kết hợp giữa kiến thức dân gian và khoa học hiện đại. Từ những quan sát thực tế của người dân ven biển, phương pháp này đã trở thành một giải pháp xây dựng bền vững, giúp kéo dài tuổi thọ công trình và bảo vệ môi trường. Trung Quốc là một trong những nước tiên phong trong việc nghiên cứu và áp dụng giải pháp này vào thực tiễn, mở ra hướng đi mới cho ngành xây dựng công trình thủy trên toàn thế giới.
Bản tin tổng hợp 14/12/2025
Có những năm, thế giới cần một gam màu thật rực rỡ để vực tinh thần lên. Nhưng cũng có những năm như 2026 điều chúng ta khao khát lại là một khoảng thở: nhẹ hơn, yên hơn, rõ ràng hơn. Pantone đã công bố PANTONE 11-4201 Cloud Dancer là Color of the Year 2026: một sắc trắng “bồng bềnh” và cân bằng, được mô tả như một lời thì thầm của sự bình yên giữa một thế giới ồn ào [1][2]. Đây cũng là lần đầu tiên Pantone chọn một sắc trắng kể từ khi chương trình “Color of the Year” bắt đầu từ năm 1999 [2]. Pantone gọi Cloud Dancer là một tông trắng “lofty/billowy” mang cảm giác thư thái, giúp tâm trí có thêm không gian để sáng tạo và đổi mới [1].
Bản tin tổng hợp 04/12/2025
Hà Lan là một trong những quốc gia dễ tổn thương nhất trước biến đổi khí hậu, với khoảng một phần ba diện tích nằm dưới mực nước biển và phần còn lại thường xuyên chịu nguy cơ ngập lụt. Trong bối cảnh mực nước biển được dự báo tiếp tục dâng và các trận mưa cực đoan gia tăng, chính phủ nước này không chỉ tăng cường đê điều, cống ngăn triều mà còn thử nghiệm các mô hình thích ứng mới. Nhà ở nổi tại Amsterdam – tiêu biểu là các khu Waterbuurt và Schoonschip – được xem như những “phòng thí nghiệm đô thị” cho cách sống mới: không chỉ chống lũ mà chủ động sống cùng nước. Song song với áp lực khí hậu, Amsterdam phải đối mặt với thiếu hụt nhà ở và quỹ đất khan hiếm. Việc mở rộng thành phố ra mặt nước giúp giải quyết đồng thời hai bài toán: tăng nguồn cung nhà ở mà không phải lấn thêm đất, đồng thời thử nghiệm mô hình đô thị có khả năng thích ứng với ngập lụt và nước biển dâng.
Bản tin tổng hợp 20/11/2025
Kampung Admiralty - dự án đoạt giải "Tòa nhà của Năm 2018" tại World Architecture Festival - là minh chứng rõ nét cho kiến trúc xanh nhiệt đới thông minh. Với thiết kế "club sandwich" ba tầng chức năng, hệ thống thông gió tự nhiên giúp tiết kiệm 13% năng lượng làm mát, và tỷ lệ xanh hóa 125%, công trình này mở ra nhiều bài học quý giá cho các dự án đô thị Việt Nam trong bối cảnh biến đổi khí hậu.
Bản tin tổng hợp 10/11/2025
Giữa nhịp sống đô thị hối hả, nhiều gia đình Việt Nam đang tìm kiếm một không gian sống khác biệt – nơi họ có thể tận hưởng sự hiện đại mà không xa rời thiên nhiên. Kiến trúc biệt thự hiện đại nhiệt đới (Tropical Modern) chính là câu trả lời hoàn hảo cho nhu cầu này. Không chỉ là xu hướng thẩm mỹ, đây còn là triết lý thiết kế thông minh, kết hợp hài hòa giữa công nghệ, vật liệu địa phương và khí hậu nhiệt đới đặc trưng của Việt Nam.
Bản tin tổng hợp 25/10/2025
Hemp-lime (hempcrete) là vật liệu bao che không chịu lực gồm lõi gỗ gai dầu (hemp shiv/hurd) phối hợp chất kết dính gốc vôi, nổi bật nhờ cách nhiệt – điều hòa ẩm – tính bền môi trường trong nhà; đặc biệt, IRC 2024 – Appendix BL đã xác lập đường quy chuẩn áp dụng cho nhà ở thấp tầng, củng cố tính khả thi kỹ thuật–pháp lý của vật liệu sinh học này.
Bản tin tổng hợp 11/10/2025
Trong bối cảnh đô thị hóa nhanh chóng và biến đổi khí hậu toàn cầu, kiến trúc không chỉ là việc xây dựng mà còn là nghệ thuật hòa hợp giữa con người, môi trường và công nghệ. Bahrain World Trade Center (BWTC) – cặp tháp đôi biểu tượng tại Manama, Bahrain – chính là minh chứng sống động cho sự kết hợp này. Hoàn thành năm 2008, BWTC không chỉ là tòa nhà cao nhất Bahrain (240 mét) mà còn là công trình đầu tiên trên thế giới tích hợp turbine gió vào cấu trúc chính, cung cấp năng lượng tái tạo cho chính nó [1]. Bài viết này sẽ nghiên cứu sâu về kết cấu và nguyên lý thiết kế của BWTC, khám phá cách mà nó vượt qua thách thức môi trường sa mạc để trở thành mô hình bền vững đáng thuyết phục cho các thành phố tương lai. Qua lăng kính học thuật, chúng ta sẽ thấy BWTC không chỉ là một tòa nhà, mà là một tuyên ngôn về sáng tạo kiến trúc.